Giữa cái nắng tháng tư chói chang ta vẫn bắt gặp một sắc trắng tinh khôi làm dịu mát đi tiết trời oi bức.Mùa loa kèn sắp hết.một chút tiếc nuối...
Hoa loa kèn em cắm chờ anh
Anh không đến từng nụ hoa vẫn nở
Cứ hào phóng tảo hương theo gió
Làm sao dồn bắt được mùi hương
Hoa loa kèn chẳng đợi được anh
Những cánh trắng xanh xao biết mình có lỗi
Em muốn khóc bởi không sao giữ nổi
Dăm nụ hoa trong e ấp dịu dàng
Hoa vô duyên hay là em vô duyên
Những chiếc loa không gọi được anh cứ lặng im chờ đợi
Nhưng em biết nếu chiều nay anh đến
Trong không gian vẫn còn chút hương thầm
Hà Nội ồn ào .Loa kèn thì dịu dàng e ấp.Trời nắng ,Những người trẻ bận rộn và gấp gáp.Violet vẫn đang cố gắng kiềm chế tất cả những bận rộn của cuộc sống này và cố gắng tìm cho mình,cho Hà Nội một cái gì nhẹ nhàng thôi,tinh tế một chút thôi...
Cảm ơn MR photographer nhé.Vất vả suốt cả 1 buổi chiều để giúp Violet hoàn thiện bộ ảnh này.
Và cho cả những người đang xa Hà Nội,xa tháng tư và xa mùa loa kèn nữa...
Hà Nội vẫn ở đây thôi,cho dù mùa loa kèn có qua đi...
Vẫn cứ yêu mùa hoa này,lắm...
Violet đang sống theo phong cách của người cô đơn,rất thành công!;Cảm xúc lại trở về.Yêu cái đẹp và cảm nhận đc nó,vậy là được rồi.Còn ai bên mình,có hay không,không còn quan trọng nữa.
....".Hãy cứ đi,về nơi xa ấy,nhưng đừng đi quá xa tôi,để tôi được dõi theo người
Đừng nói chia tay vì đã bao giờ nói yêu
hãy cứ lặng yên,khi tôi nói tôi yêu người
nép vào nhau,để đượcc thấy yên bình"
......(dạo này đang nghe bài "Làm ơn" của Trần Trung Đức)
thanks
Biên tập từ http://vn.360plus.yahoo.com/tranngoclinh15/article?mid=11
|